Edit: Minorthing
Chương 1
Tối hôm ấy là sinh nhật tiểu tình nhân Ngải Kỳ của Lăng Vân Phi, hắn tụ tập một đám hồ bằng cẩu hữu, chuẩn bị một bữa tiệc linh đình ngay tại trung tâm ăn chơi thành phố. Nói đến Lăng Vân Phi này, tuổi còn trẻ, nhưng không ai không biết không hiểu. Lăng Vân Phi, chính là vị thiếu gia sẽ nối nghiệp Lăng thị trong tương lai.
Lăng thị là tổng công ty đứng đầu tung hoành trong giới kinh doanh, từ xưa vẫn lấy ngành thời trang làm bàn đạp, đến hiện tại đã phát triển rộng khắp với rất nhiều các ngành nghề, hơn nữa bác trai của hắn và những người cùng gia tộc đều là những nhân vật quan trọng trong giới chính trị. Lăng Vân Phi thuộc dòng độc đinh truyền từ ba đời gia đình họ Lăng, lúc còn bé hắn trải qua một tai nạn bất ngờ, sau khi trở về từ cõi chết, Lăng gia từ già trẻ lớn bé càng đối với hắn sủng đến vô pháp vô thiên.
Dẫn đến tính cách ngang ngược ngông cuồng của hắn ngày hôm nay, đề tài khiến mọi người bàn tán say sưa nhất về Lăng Vân Phi là sự háo sắc của hắn, họ đồn nhau rằng hắn đổi nhân tình như thay áo. Thường là khách quen trong mấy tụ điểm ăn chơi về đêm, với lại Lăng Vân Phi tuổi còn trẻ nhưng nam nữ ăn sạch. Thỉnh thoảng chuyện một chân đạp vài thuyền cũng là thường xuyên xảy ra, rất xứng với danh hiệu hoa hoa công tử thực thụ.
Dù rằng như thế, vẫn có vô số nam nam nữ nữ đem lòng si mê hắn. Trước tiên không đề cập tới gia thế hiển hách của hắn làm người ta đổ xô đến, chỉ nói về tướng mạo cũng đủ làm vốn để hắn trở thành hoa tâm. Chiều cao 1m83 sánh ngang vóc dáng của người mẫu chuyên nghiệp. Cơ thể tam giác ngược đẹp như thiên thần, quả thực chính là giá treo quần áo bẩm sinh. Mái tóc được nhuộm vàng, trên lỗ tai đính một hạt kim cương, khiến cả người càng toát ra thần thái phóng đãng bất kham. Mày kiếm mắt sáng như sao, khóe môi thường gợi lên nụ cười xấu xa như có như không, ai mà chống cự được sức hấp dẫn này.
Toàn thể gia tộc họ Lăng đều đối xử với Lăng Vân Phi nâng niu như trứng, cầm trong tay sợ nát, ngậm trong miệng sợ tan, lâu dần khiến cho Lăng Vân Phi chỉ có phong lưu hơn chứ không phong lưu nhất. Lúc này Lăng Vân Phi đang ngồi trong xe, quần mở ra, hắn thoải mái tựa lưng vào ghế hút thuốc, giữa hai chân hắn là một thiếu niên dung mạo xinh đẹp đang phục vụ, cố gắng dùng môi lưỡi lấy lòng hắn.
Ngải Kỳ mới mười bảy tuổi, một trong những mỹ nhân có sức mê hoặc nhất, tuy BJ rất thành thạo nhưng mặt sau là sạch sẽ. Lúc trước hắn mua được đêm đầu tiên của cậu bé, đến nay đã hơn một tháng, hắn vẫn hết sức yêu thích cậu tiểu tình nhân này, tuổi còn nhỏ, gương mặt dễ thương mỹ miều, tính trẻ con bồng bột, rất vị thành niên, rất ngây ngô, đặt biệt là mặt sau khít chặt đòi mạng, mỗi lần đi vào cảm giác ôm sát cực kỳ thoải mái. Hơn nữa lúc trên giường, âm thanh nỉ non, kỹ thuật cũng ổn vô cùng, sẽ nhìn sắc mặt Lăng Vân Phi mà làm nũng.
Lăng Vân Phi cảm thấy Ngải Kỳ không khác gì con sủng vật, rất biết làm hắn hài lòng, vả lại không giống những tình nhân trước, hễ lên giường là mơ mộng chiếm được trái tim hắn. Lăng Vân Phi vốn không thích dính dáng đến cái gọi là cảm tình, tình yêu gì đấy dẹp hết đi. Nếu bất cứ ai có ý định muốn hắn yêu, lập tức bị vứt bỏ ngay, hắn sẽ phủi mông một cái rời đi, coi như chưa từng quen biết.
Mà Ngải Kỳ rất thông minh ở phương diện này, nếu Lăng Vân Phi cùng lúc ngủ với những thụ khác, về nhà mang đầy dấu hôn, cậu thiếu niên cũng sẽ không lằng nhằng dính chặt, vì thế đã hơn một tháng hắn vẫn chưa chơi chán cậu.
Một tay đè lại đầu Ngải Kỳ, hắn đẩy cự vật giữa hai chân càng sâu vào vòm họng cậu: “Ngoan, bảo bối, ngậm sâu chút… Đúng rồi, cứ như vậy, ăn cả trứng luôn đi. Phải phải, ngoan, giỏi quá…” Ngải Kỳ ngoan ngoãn tiếp nhận thế đẩy của Lăng Vân Phi, còn thỉnh thoảng ngước nhìn hắn bằng khóe mắt mê hoặc, đồng thời dùng đầu lưỡi linh hoạt gặm nhấm qua lại thân trụ. Lăng Vân Phi tàn nhẫn thúc vào họng cậu bé gần trăm cú: “Ngoan, dùng sức một chút, anh sắp bắn.”
Dứt lời hắn tăng tốc độ ra vào, rất nhanh phóng thích. Luồng tinh xuất thẳng vào miệng Ngải Kỳ, cự long rút ra không ngừng run động, còn bắn vãi lên mặt cậu thiếu niên một ít. Ngải Kỳ sung sướng nuốt hết chất dịch trong miệng: “Phong ca ca, Kỳ Kỳ muốn nữa.” Lăng Vân Phi cười hung ác vỗ vào mông cậu: “Bé dâm đãng, tối về ca ca bạo nát cúc em, hiện tại bọn A Tường đến rồi, chúng ta xuống thôi.”
Nghe vậy Ngải Kỳ lấy lưỡi mút cự long to lớn ngậm cả vào trong họng, dùng đầu lưỡi liếm sạch cho Lăng Vân Phi, mới trả lại con rồng đã mềm nhũn vào quần lót. Cậu giúp Lăng Vân Phi sửa sang quần áo xộc xệch, hai người cùng nhau rời xe.
Lúc bấy giờ điện thoại reo lên: “Alo, A Phi mấy người đã đến chưa? Tụi tôi có mặt rồi, còn thiếu mấy người đấy.” Một tay Lăng Vân Phi ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Ngải Kỳ, sờ soạng ám muội, khiến cậu thiếu niên thở gấp từng trận, một tay cầm điện thoại: “Bọn tôi đến rồi, ở dưới lầu, một lát nữa sẽ lên.”
Bên kia truyền đến những giọng cười: “Dám chắc cậu bé của anh bị ép khô trên giường rồi, vui đến quên cả trời đất?” Lăng Vân Phi cười nhẹ: “Tiểu tử thối, ngứa da đúng không, chờ tao. Được rồi, gặp mặt nói tiếp.” Đưa chìa khóa giao cho người giữ cửa, hắn ôm Ngải Kỳ tiến vào quán.
Chương 2:
Đến sảnh lớn, chuẩn bị bước vào thang máy, đột nhiên phía sau vang lên một tiếng gọi to: “Vân Phi.” Nghe giọng khá quen thuộc, Lăng Vân Phi dừng bước chân, quay đầu lại nhìn người vừa gọi mình: “Đại bá phụ.” (Bác Hai) Đây là đại bá phụ của Lăng Vân Phi, Lăng Chấn Đình, thị trưởng. Gương mặt ông vốn luôn luôn nghiêm nghị, nhưng sau khi nhìn thấy cháu trai, lập tức trở nên dịu dàng.
Lăng Vân Phi không e dè ôm Ngải Kỳ đến bên cạnh bá phụ: “Bá phụ, sao bác lại ở đây?” Lăng Chấn Đình liếc mắt nhìn Ngải Kỳ đang trong vòng tay cháu trai một chút, biểu tình không có gì không vui. Cháu mình nam nữ đều thích, chuyện này ai cũng biết, ông chỉ xem như tuổi trẻ bồng bột, cái gì cũng muốn nếm thử. Vì thế ông hết sức cưng chiều hắn, kể cả để bản thân hồ đồ theo.
“Vân Phi, bác đến đây ăn cơm cùng Long tổng.” Nói rồi ông chỉ chỉ người đàn ông bên cạnh: “Vân Phi, giới thiệu cho cháu một hồi, đây là Long Ký Hạo, người đứng đầu tập đoàn Hạo Dương. Long tổng, cậu này là cháu tôi, Vân Phi.” Lăng Vân Phi nhìn ngắm kỹ càng người đàn ông bên cạnh bá phụ mình.
Vóc người anh ấy thật cường tráng, thậm chí còn cao lớn hơn mình. Một thân Âu phục đen tuyền, càng tôn lên vẻ nam tính, rất có hình tượng quý ông thành đạt. Gương mặt anh vô cùng cương nghị, lãnh tuấn, lộ ra góc cạnh rõ ràng; tròng mắt đen sâu thẳm, mang sắc màu khiến người ta có thể chết chìm trong mê muội; lông mày dày rậm, sống mũi thẳng, hình dáng đôi môi tuyệt mỹ, chưa thấy người nào đẹp đẽ và cao quý đến thế.
Long Ký Hạo bên này cũng đồng thời quan sát Lăng Vân Phi, anh từng nghe qua danh tiếng tiểu công tử của Lăng thị, đồn đại rằng hắn phong lưu buông thả, hôm nay gặp mặt, xác thực đúng như vậy, trước mặt mọi người ôm ấp cậu thanh niên không kiêng dè chi cả.
Hắn nở một nụ cười ác ý, hai đường lông mày rậm cũng hơi gợn sóng nhẹ, thật giống vẫn luôn mang theo ý cười, độ cong tựa như trăng lưỡi liềm sáng quắc trên bầu trời đêm.
Nước da trắng bạch làm nổi bật đôi môi hồng đào nhàn nhạt, ngũ quan vô cùng tuấn mỹ, đường nét gương mặt hoàn hảo, đặc biệt tai trái đính một hạt kim cương đen lấp lánh, khiến cho vẻ dương quang soái khí của hắn càng thêm bất kham… Ánh mắt hoa đào dụ hoặc thỉnh thoảng phóng điện, câu dẫn vô vàn thiếu nam thiếu nữ, không thể không thừa nhận người này quả thật có sức hút mãnh liệt bẩm sinh.
Long Ký Hạo đưa tay ra trước: “Lăng công tử, chào cậu, hân hạnh hân hạnh.” Lăng Vân Phi cũng bắt chặt tay người đàn ông: “Long tổng, chào anh.” Bàn tay anh ấy thật thô to, độ mềm mại hoàn toàn khác so với những tình nhân trước của hắn.
Lòng bàn tay người đàn ông khá sần sùi, bắt nhau xong rời ra, Long Ký Hạo nhìn Lăng Vân Phi, đề nghị: “Hay là Lăng công tử ăn cơm chung với chúng tôi được chứ?” Lăng Chấn Đình xoa đầu cháu trai: “Vân Phi, có muốn gia nhập bọn bác không?”
Lăng Vân Phi lắc đầu một cái: “Bác, hai người đi ăn đi, cháu có hẹn với bọn A Tường rồi, đừng để ý đến cháu.” Điện thoại lại lần nữa reo lên, Lăng Vân Phi nhìn xuống thì thấy A Tường đánh tới: “Bác, cháu đi trước đây, bọ A Tường hối thúc quá, tạm biệt bác, tạm biệt Long tiên sinh.”
Lăng Chấn Đình vẫn xoa đầu cháu mình: “Được rồi, mau đi đi, đừng chơi muộn quá.” Lăng Vân Phi gật đầu đồng ý, hắn túm eo Ngải Kỳ, ngênh ngang tiến vào thang máy. Lăng Chấn Đình trò chuyện với Long Ký Hạo, sau đó hai người bước vào gian phòng riêng: “Lăng thiếu gia thực sự là một nhân tài.”
Lăng Chấn Đình lắc đầu ái ngại: “Thằng nhỏ này, nghịch ngợm lắm, ai ai cũng sủng nó lên trời.”
“Ha ha, Lăng công tử quả thật người người đều yêu thích.”
—
Đi vào phòng ngăn, những kẻ khác đều đã đến đông đủ. Vừa thấy hai người bước đến: “A Phi, sao bây giờ mới tới, lôi thôi cái gì vậy?” Sau khi ngồi xuống, đám đông bắt đầu ồn ào lên: “Đã đến chậm đầu tiên phạt ba chén.” Lăng Vân Phi cười cười, nâng cốc rượu: “Được, ba thì ba.”
“Chỉ mình A Phi uống sao, có ý gì đây? Anh cùng tiểu tẩu tử đều đến muộn, hai người bị phạt hết, hay là để tiểu tẩu tử mớm cho anh uống đi, mọi người thấy thế nào?”
“Được, được đấy, như vậy mới tình thú.”
Ánh mắt đào hoa của Lăng Vân Phi liền gợn sóng, hắn cười cười không nói, nâng cốc đưa cho Ngải Kỳ ngồi bên cạnh, Ngải Kỳ hiểu ý ngay liền tiếp nhận cốc rượu, trước tiên uống một hớp, kế đến vươn người ôm cổ Lăng Vân Phi, hôn lên môi hắn, truyền chất lỏng từ miệng mình sang cho hắn. Lập tức đám đông nháo nhào hô: “Tiếp tục, tiếp tục.”
Sau khi hai người bằng cách đó uống hết ba cốc rượu, liền đè nhau ra nồng nhiệt hôn kiểu Pháp, làm cho những kẻ xung quanh phấn khích không thôi: “Oa, bạo quá nha! Vân Phi, làm lại đi.”
Lăng Vân Phi gỡ bỏ tóc Ngải Kỳ, không để ý nhún vai một cái: “Được, tao tự phạt ba cốc, cũng thỏa mãn thú tính của tụi bây rồi, bây giờ tha được chưa.” Mọi người đồng loạt gật đầu biểu thị “được”.
A Tường đưa thực đơn cho hắn, Lăng Vân Phi tiện tay ném sang Ngải Kỳ, mồi một điếu thuốc: “Em chọn đi.” Chọn món rất nhanh, mọi người đều cơm nước no nê, Lăng Vân Phi gọi nhân viên phục vụ đến thanh toán.
“Lăng công tử, bill của các anh đã được Long tiên sinh dưới lầu trả hết.” Nhân viên phục vụ sau đó rời đi.
“Ồ, Vân Phi, Long tiên sinh nào đây? Không phải là fan hâm mộ của anh chứ? Hay một trong những tiểu tình nhân trước?” Câu ấy vừa dứt mọi người cùng cười ồ lên, biểu thị sự tò mò mãnh liệt.
“Tiểu tình nhân cái rắm. Là người tao vừa chạm mặt dưới lầu, có hẹn ăn cơm với bá phụ tao, hình như tên gọi Long Ký Hạo gì đó, chắc đang cầu bá phụ tao hợp tác làm ăn, vì thế sẵn tiện thanh toán hộ hóa đơn cho mình.”
Đám đông giả vờ tỉnh ngộ: “Thì ra, anh nói có phải là Long tổng của Hạo Dương không?” Lăng Vân Phi gật gù: “Chính anh ấy.”
“Ồ, chẳng trách, hiểu lầm rồi, Long Ký Hạo sao có thể là tình nhân của anh, hóa ra như thế.”
Người nói vô tâm, người nghe có tâm. Chuyện này vốn là mặc kệ đi, mọi người nhao nhao phấn khích thảo luận kế hoạch tiếp sau, những lời này tự dưng vực dậy lòng háo thắng bên trong Lăng Vân Phi, hắn bất giác cảm thấy toàn thân bứt rứt. Nói vậy chẳng phải mang hàm ý hắn không đủ mị lực sao? Chỉ là một Long Ký Hạo thôi mà?
Hắn bèn dùng chân đá đá A Tường: “Sao? Long Ký Hạo làm gì không thể thành tình nhân của tao? Bổn công tử chỉ cần ngoắc tay là anh ta tự động sa lưới.” Dứt lời chúng bạn liền im bặt, xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, kế đến cả phòng nổ ra một trận cười vang.
“A Phi, tôi nói anh đừng đùa, một lão già thì có gì hấp dẫn, mặt sau chắc cũng lỏng le rồi.”
“Đúng đúng, A Phi, đừng đùa, Long Ký Hạo người ta đã kết hôn, anh ấy không thích đàn ông đâu.”
Gì chứ, bị khinh thường đến thế là cùng, Lăng Vân Phi bỗng đứng bật dậy vỗ vỗ mặt bàn: “Bổn thiếu gia ra tay, tuyệt đối khiến Long Ký Hạo nằm bẹp dưới thân tao, tao tuyên bố đánh cuộc, trong vòng một tháng, sẽ bắt gọn Long Ký Hạo.” Xung quanh ồ lên: “A Phi, anh nói thật chứ?”
Lăng Vân Phi gật đầu kiên định: “Chúng bay dám bỏ tiền đặt cược không, nếu tao thua…” Hắn giơ lên chiếc chìa khóa trong tay: “Xe này tao cho tụi bây.”
“Không giỡn? A Phi?”
“Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy, nếu tụi bay thua, phải lên sân khấu trên sàn nhảy kêu to ba tiếng, em thua, như thế nào, công bằng?”
Đám bạn thầm nghĩ trong lòng, cảm thấy xác suất thắng lợi của Lăng Vân Phi cực kỳ nhỏ, nói thế nào, Long Ký Hạo là người đàn ông hướng về gia đình, giả dụ sức hấp dẫn của Lăng Vân Phi có mạnh hơn, Long Ký Hạo cũng coi như quý ông thành đạt đầy lý trí, độ khả thi để thành công là rất thấp, nếu A Phi thua, chiếc xe thể thao trị giá mấy triệu liền về tay bọn mình. Thế là mọi người dồn dập gật đầu đồng ý chơi ván cược này.
Long Ký Hạo vốn chẳng biết gì được mọi người biến thành nhân vật then chốt để đánh cược, đối với lần chơi này, Lăng Vân Phi hạ quyết tâm thủ thắng, nhất định sẽ thành công, không phải chỉ là một Long Ký Hạo thôi sao?
Vốn dĩ hắn từng tiếp xúc với thế hệ đàn ông xấp xỉ Long Ký Hạo, đều đã lập gia đình, bọn họ đa phần thuộc thể loại muộn tao,nghĩ đến sắp đè một người đàn ông lớn tuổi dưới thân, mình làm người khống chế điều khiển mọi thống khổ và vui sướng của anh ta, Lăng Vân Phi tự dưng cảm giác nhiệt huyết sôi trào.
Tối hôm đó, sau khi say khướt từ quán bar trở về, hắn nhìn Ngải Kỳ thành Long Ký Hạo, tàn nhẫn đâm nát cúc làm cậu thiếu niên khóc ngất, thực sự luồng tư vị này rất đặc biệt. Hắn liếm liếm môi, Long Ký Hạo, chờ xem, anh sẽ là của tôi.
Mà tại một đầu khác trong thành phố, Long Ký Hạo cầm cốc rượu đứng tựa vào cửa sổ, trong đầu bỗng hiện lên một gương mặt đang cười xấu xa, chính là Lăng Vân Phi hôm nay anh đã chạm trán. Long Ký Hạo rất hiếm khi có ấn tượng sâu sắc đối với người chỉ gặp lần đầu tiên, mà chàng trai kia là ngoại lệ. Anh cười khổ lắc đầu, phải chăng thần thái sáng láng dáng vẻ tiêu sái từ người kia, chính là mẫu người của mình bấy lâu, nhưng tìm mãi vẫn chưa thấy.
Pingback: Bất chấp tất cả để yêu anh – SUPER SEME
Sao lâu rồi mà chưa có chương mới vậy! Chừng nào thì mới có chương mới 😭
ThíchĐã thích bởi 1 người
Chời tui tưởng bộ này ko ai ủng hộ tui định bỏ luôn rồi đó chớ (ಥ_ಥ)
ThíchThích
Đừng drop chứ 😭 Bộ này mới trong nhà nên chắc mọi người quên thôi, chứ vẫn có người ủng hộ mà. Cô tiếp tục làm nha 😘 Love you
ThíchĐã thích bởi 1 người
Ok cô ui, có gì tui sắp xếp edit tiếp haha, có động lực rồi. Tại bộ này chủ thụ, kể về quá trình truy công muốn lòi trũy của thụ, quá trình đánh cược sang yêu thật sự, tui thấy plot cũng hay, quan trọng là công rấtttt khó đổ. Nhưng thấy chủ thụ chắc mọi người cũng ngán ngẩm (;_;)
ThíchĐã thích bởi 1 người
Chỉ cần sủng công là được. Tui không để tâm chủ thụ đâu 😄
ThíchĐã thích bởi 1 người
Cám ơn cô nha, yên tâm bao sủng công (kèm ngược thụ), càng về sau càng sủng công lên trời hoho
ThíchĐã thích bởi 1 người
Mình góp ý chút nhé, nếu không muốn chủ nhà hãy bỏ qua cmt này nha 💕
Lăng thị là tổng công ty đầu rồng => tổng công ty đứng đầu/đi đầu
Nghiệp thời trang => ngành thời trang
Chính đàn => giới chính trị
Thanks chủ nhà đã edit
ThíchĐã thích bởi 1 người
Ôi cám.ơn bạn nhiều lắm đó, mình sửa lại ngay 😍😍
ThíchThích
Moá cái thằng tra “công” này :))))) mau mau phái một đại cường cường cường công tới thu phục yêu nghiệt này :))
Btw, anh Long cưới vợ rồi sao 😮
ThíchĐã thích bởi 1 người
đúng rồi bạn ạ, nhưng cuộc hôn nhân này có uẩn khúc, nên m thấy rất tội nghiệp cho anh công 😦
ThíchThích